Ở đời có bốn cái ngu

Làm mai, nhận nợ, gác cu, cầm chầu.


Làm mai:

Thời xưa, xưa ơi là xưa, ông bà ta không tìm hiểu, quen biết yêu đương như hiện nay. Họ đến với nhau chủ yếu qua mai mối. Nếu 2 người nên vợ, thành chồng, sống với nhau hoà thuận, răng long tóc bạc hầu như chẳng ai nhớ ơn người làm mai. Còn ngược lại, nếu đổ vỡ, ly dị, không hạnh phúc, họ thường quay về trách người mai mối. 


2. Lãnh nợ:

Lãnh nợ tức là đứng ra vay tiền, mượn tiền giùm người khác. Đến khi người kia không trả nổi thì mình sẽ chịu trách nhiệm đấy.


3.Gác cu:

Tức là dùng đồ nghề - trong đó có con cu mồi, đi nhử cu trong lùm bụi. Liên quan trong nghề trồng lúa, khi lũ chim cu chuyên đi ăn lúa giống làm mạ.

Mà người đi bẫy chim cu ngày xưa, nếu mạ nhà mình lên đều hơn nhà hàng xóm thì bị người khác nói là "nhận gác cu mà chỉ biết lo cho liếp mạ nhà mình"; còn nếu mạ nhà mình lên kém hơn mạ nhà hàng xóm thì là “thứ khôn nhà dại chợ, liếp mạ nhà mình mà không lo, chỉ biết lo cho nhà hàng xóm”, đằng nào cũng bị chửi.


4. Cầm chầu:

Hát ả đào hay còn gọi là hát ca trù. Đào hát thời xưa được gọi là ả đào, ngày nay gọi là Ca nương.

Người đánh trống trong hát ả đào được gọi là cầm chầu. Họ phải đánh theo nhịp câu hát của ả đào, nếu đánh sai thường bị chê trách. Ngược lại, đánh hay, đánh giỏi, người ta chỉ khen ả đào chứ chẳng ai nhớ đến người đánh trống.




 




Ca dao tục ngữ Việt Nam. #Transangmedia #khucngauthoca #transang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Pages